Big 3 tiếp tục trở lại Wasington với một thái độ “quay ngược 1800” so với lần trước, đi xe hybrid thay vì máy bay, công bố kế hoạch chi tiết trong việc chi dùng và hòan trả khỏan nợ như thế nào với thái độ hết sức cầu thị. Kết quả, họ nhận được sự đồng tình của Wasington, nhưng vẫn…tay trắng ra về.
Vấn đề không phải Wasington không muốn dành đường sống cho Big 3 mà ở chỗ sẽ chi tiền như thế nào và dùng tiền của ai.
Chính quyền Bush thúc giục sử dụng gói hỗ trợ 25 tỉ USD mà quốc hội thông qua cho công nghiệp ô tô để cơ cấu lại dây chuyền sản xuất và tập trung vào xe sạch. Các lãnh đạo đảng Dân chủ trong Quốc hội lại muốn tiền được rút ra từ gói hỗ trợ tài chính chung 700 tỉ USD mà Tổng thư ký tài chính và ngân khố Hank Paulson quản lý vào tháng 10. Công nghiệp ô tô rơi vào thế tiến thóai lưỡng nan, không biết nên đệ trình vay vốn lên Ủy ban Ngân hàng Thượng viện hay Hạ viện, và không biết mình sẽ nhận được hỗ trợ từ nguồn nào. Phương án trung lập mà Thaddeus McCotter đảng Cộng hòa đề ra là lấy mỗi nửa từ mỗi gói hỗ trợ. Thứ 6 vừa rồi, lãnh đạo Đảng Dân chủ ra tín hiệu sẽ cho công nghiệp ô tô vay 25 tỉ USD. Nhưng câu hỏi vẫn còn đặt ra là sẽ chi dùng như thế nào cho hiệu quả?
Kế hoạch cải tổ của GM đã đề ra phương án hết sức cầu thị: thành lập ủy ban Giám sát đối với các khỏan vay nợ và yêu sách của các chủ nợ. Ủy ban có thể sẽ gồm 5 thành viên giám sát, đứng đầu là Tổng thư ký Tài chính Ngân khố. Tất cả mọi người đều tán thành ý kiến này, tuy nhiên vấn đề là không ai có hứng thú với việc tham gia Ủy ban Giám sát. Tổng thư ký Ngân khố và cục Dự trữ Liên bang quá bận rộn với kế hoạch hỗ trợ ngành tài chính ngân hàng. Trong khi đó, thời gian cầm cự của GM và Ford không còn nhiều.
Một vấn đề rất bất lợi cho công nghiệp ô tô là đưa ra đề nghị hỗ trợ giữa lúc chuyển giao quyền lực từ chính quyền Bush sang chính quyền tổng thống mới đắc cử Obama. Điều này có nghĩa, họ phải chờ đợi phán quyết lớn nhất khi chính quyền Obama chính thức tiếp quản. Trong thời gian ‘lập lờ” này, công nghiệp ô tô chỉ có thể trông chờ vào khoản hỗ trợ 14 tỉ USD từ nguồn không rõ ràng, 10 tỉ cho GM và 4 tỉ cho Ford để “cầm cự”, Chrysler có thể tự xoay sở cho đến thời điểm đó.