Những chiếc ôtô xuất hiện và lập tức gắn liền với lịch sử. Mỗi dòng xe có những huyền thoại riêng, và có sức hút, cách chinh phục rất riêng với người điều khiển chúng, kể cả những chính khách trên thế giới.
Năm 1905, Theodore Roosevelt nói rằng ông chỉ chạy xe 2 lần trong đời và với ông thế là quá đủ. Trong lần thứ hai, người lái xe của ông bị cảnh sát dừng xe do chạy quá tốc độ cho phép với vận tốc 16 km/h. Roosevelt tuyên bố sẽ không bao giờ ngồi lên ôtô một lần nữa. Nhưng sau đó ông trở thành Tổng thống đầu tiên của nước Mỹ sở hữu ôtô và là vị Tổng thống đầu tiên điều khiển một chiếc xe hơi. Còn nữa, người lái xe quá tốc độ đầu tiên ở Mỹ bị một cảnh sát New York đi xe đạp bắt giữ năm 1899. Người này khi đó đang chạy với tốc độ “khủng khiếp” 19,3 km/h!
Vào năm 1907, ở thời gian 5 năm trước khi trở thành Tổng thống Mỹ, Woodrow Wilson cảnh báo các công dân nước này rằng ôtô sẽ "truyền bá những cảm nhận về chủ nghĩa xã hội tại Mỹ”. Wilson , cũng như Roosevelt, sau đó đã thừa nhận sai lầm của mình và hứa sẽ cân nhắc kỹ trước khi đưa ra lời phê phán. Năm 1919, Wilson tậu một chiếc Ford Model T.
|
Theodore Roosevelt
|
Năm 1908, một nghiên cứu của Lục quân Mỹ dự báo rằng ôtô không thích hợp với chiến tranh. Tuy nhiên trong Chiến tranh thế giới lần thứ I, quân Đồng minh đã ra lệnh cho tất cả các xe taxi ở Pari phải nhanh chóng đưa binh sĩ ra mặt trận, chặn đứng quân Đức ở Marne. Trong khi đó, mặc dù đưa ra những dự báo trên, Lục quân Mỹ vẫn mua một số ôtô cho các sĩ quan cao cấp nhưng khước từ trả phí cấp phép trị giá 2.000 USD cho bang New York với lập luận rằng Chính phủ không thuộc diện phải chịu thuế. Hiram Johnson là ứng cử viên chính trị đầu tiên ở Mỹ vận động bầu cử bằng ôtô năm 1910.
Hầu như tất cả các thành viên trong gia đình Xa hoàng Nga sở hữu xe của Rolls-Royce. Xa hoàng Nicholas đệ nhị sở hữu 2 chiếc Rolls-Royce Silver Ghost. Hoàng tử Feliks Yussupov, cháu của Nicholas có một chiếc Silver Ghost vốn đã trở thành một phần của lịch sử. Lê-nin, cha đẻ của Chủ nghĩa Cộng sản, cũng sở hữu một chiếc Rolls-Royce, biểu tượng của Chủ nghĩa Tư bản. Số phận chiếc Rolls-Royce của Yussupov không được biết đến, nhưng chiếc Rolls-Royce của Lê-nin hiện đang được trưng bày trong bảo tàng ở Mátxcơva.
Một thương hiệu xe hơi lớn khác trong lịch sử là Mercedes. Tuy nhiên mác xe này dường như không đem lại kỷ niệm tốt đẹp cho các nhà lãnh đạo chính trị. Vua Wilhelm của Đức sở hữu một chiếc Mercedes (cùng với lái xe) có gắn biểu tượng con đại bàng biểu trưng cho hoàng đế trên nắp ca-pô. Chiến tranh thế giới lần thứ I đã tước đoạt của vị vua này không chỉ chiếc xe tuyệt đẹp trên mà cả đế chế của ông. Trong Chiến tranh thế giới thứ II, Adolph Hitler đã "đi đến" thất bại trên một chiếc Mercedes limousine. Hitler từng rất hãnh diện với chiếc xe này vào năm 1939, khi Phát-xít Đức và Liên Xô ký hiệp ước không xâm lược - hiệp ước mà cả hai bên đều không tôn trọng. Hitler đã tặng một chiếc Mercedes mui trần thể thao có ghế phụ cho "người bạn tốt của ông" - Nguyên soái Joseph Stalin. Sau khi Stalin qua đời, con trai ông bán chiếc Mercedes cho một công dân Thụy Điển, người này sau đó bán nó cho một người đàn ông ở bang Arizona, Mỹ. Người đàn ông này sau đó rao bán chiếc xe với giá 775.000 USD nhưng ngỏ ý có thể giảm giá xuống mức “bèo” 700.000 USD.
Sau khi Hitler tự sát, Thủ tướng của nước Cộng hòa Liên bang Đức mới, Konrad Adenauer, người cũng sử dụng Mercedes, đã phải chứng kiến cảnh nước ông bị chia cắt làm 2 nửa. Nhật hoàng Hirohito cũng sở hữu một chiếc Mercedes đỏ-đen trước khi ông lên nắm quyền lần cuối cùng trong Chiến tranh thế giới thứ II.
Mercedes đặc biệt được giới chính trị gia châu Phi ưa chuộng. Tiếng Swahili gọi những người này là "wabenzi", hay người đàn ông của "Mercedes-Benz". Quốc vương nước Cộng hòa Trung Phi Jean-Bedel Bokassa là một trong số các wabenzi. Ông này đã bị truất ngôi và mất toàn bộ “đội” xe Mercedes của mình trong cuộc đảo chính năm 1979. Sáu năm sau, wabenzi của Nigeria, Tổng thống Alhaji Shihu Shagari cũng mất chức và chiếc xe ấn tượng của ông cũng có số phận theo cách tương tự.
Một nhóm các phụ nữ trung niên ở Togo có cuộc sống khá giả hơn nhiều so với nam giới. Một vài thập kỷ trước, những phụ nữ này thường xuyên tới Ghana vào đêm để buôn lậu vải tốt về Togo. Sau đó họ nắm quyền kiểm soát toàn bộ thị trường dệt may của Togo, phát triển sang các hoạt động kinh doanh hợp pháp và trở thành triệu phú. Những người này sử dụng Mercedes limousine để đi lại ở Togo khi đi thị sát các bất động sản, nhà hàng, cửa hàng tạp phẩm và một loạt các hoạt động đầu tư khác. Khi Tổng thống Togo phát hiện ra rằng ông không có đủ số xe VIP để đón các vị khách tới tham dự một hội nghị các nguyên thủ quốc gia châu Phi, ông này đã kêu gọi sự trợ giúp của các “Quí bà Mercedes”. Chỉ trong vòng một vài tiếng, cả một đoàn Mercedes đã được điều đến để trợ giúp vị Tổng thống.
Năm 1934, Clyde Barrow, một kẻ cướp ngân hàng khét tiếng được mô tả trong phim "Bonnie and Clyde", đã viết một bức thư cho Henry Ford, một năm trước khi Clyde và Bonnie bị cảnh sát bắn chết. Trong thư này Clyde đã ca ngợi rằng ôtô do Henry Ford chế tạo là một "chiếc xe tuyệt diệu". Năm 1947, chính chiếc xe được Clyde yêu mến này đã được đem ra bán đấu giá. Nó bị hỏng do vụ chạm súng trên và lỗ chỗ vết đạn nhưng vẫn bán được 175.000 USD.
Khi Gerald Ford trở thành Phó Tổng thống Mỹ vào năm 1973, ông này quả quyết: “Tôi là Ford, chứ không phải Lincoln”. Trên cương vị tổng thống, ngài Ford nhận thấy mình là Ford trong một chiếc Lincoln, đó là bởi vì Lincoln khi đó là nhà sản xuất ôtô chuyên dụng dành cho các tổng thống Mỹ, một truyền thống được Calvin Coolidge khởi xướng vào năm 1924. Truyền thống này được duy trì cho tới khi Tổng thống Ronald Reagan bày tỏ sự ưa chuộng với mác xe Cadillac.
Cũng giống như rượu, ôtô dường như càng “ủ lâu” càng có giá trị. Một cuộc đấu giá tại Orlando năm 1981 đã bán được một chiếc 1936 Packard với giá 350.000 USD trong khi trước đó một chiếc xe “mới toe” xuất xưởng loại này chỉ vào khoảng 2.000 USD. Năm 1979 người ta bán được một chiếc Mercedes đời 1936 với giá 421.000 USD tại Los Angeles. Còn một người đam mê ôtô ở Kansas đã phải mất 30.000 giờ lao động để dát bạc và vàng cho chiếc 1920 Pierce Arrow của anh. Chiếc ôtô này sau đó được hãng Lloyd bảo hiểm với giá 1.000.000 USD!
|